Về tôi

Linh Kona tên thật là Lê Thùy Linh, sinh năm 1984 tại Tây Ninh.

Linh Kona là một cái tên ra đời từ lúc nào mình cũng không hay, nhưng có lẽ bắt đầu được gọi từ năm 2012, năm đó mình thành lập công ty Kona Real, mình đổi tên Facebook là Linh Kona.

Kona là tên tiếng Nhật của mình, thời gian học ở Penang, mọi người gọi tên Linh khó quá, nhưng gọi tên Kona dễ hơn, nên từ đó mình có thêm biệt danh là Kona. Linh Kona ra đời từ đó…

Tên Linh Kona – Dễ đọc, dễ gọi nhưng cũng dễ nhầm lẫn

Linh Kona đã biến ra những cái tên như Linh Konan, Linh Conan, Linh Kobe, Linh Cacao, Linh Kone, Linh Cano, Linh Kano, Linh Coca, Linh Kane, Linh Kore,…

Linh Kona mới đúng nhé mọi người ơi! Hồi đó đi học tiếng Anh bên Malay, mọi người trong lớp gọi mình tên Linh hơi khó, nên mình đặt tên mình là Kona. Từ đó mình có tên gọi thứ 2 là Kona luôn.

Sau đó về Việt Nam, vào một buổi chiều mưa như trút nước, chạy ngang trường Đại học Khoa học tự nhiên (nơi mình đã học), tự dưng nghĩ ra được tên công ty là Kona Real. Ừ, mình sẽ mở công ty bất động sản tên Kona Real.

Thứ 1: Tên của mình

Thứ 2: Dễ gọi

Thứ 3: Có tính quốc tế xíu

Từ đó mình có biệt danh là Linh Kona.

Kona đi từ đâu? Từ thời mình yêu thích và say đám tiếng Nhật. Yêu lắm, thương lắm mà cũng đau lắm. Dạng dạng vậy đó. Cứ nghĩ rằng chỉ có Nhật Bản, chỉ có đi Nhật mới có tương lai, có thể làm giàu được. Sống chết với tiếng Nhật, nhưng giai đoạn đó khổ lắm. Học tiếng Nhật học phí lúc nào cũng mắc, làm gì có tiền đi vô Đông Kinh, Đông Du để học. Tự học là chính, học ở nhà cô bên Lê Văn Sỹ, học và kết nối với thầy người Nhật, dạy rất rẻ và rất chân thành, nhiệt tình. Rồi kết nối với những người Nhật qua Việt Nam du lịch, giao lưu học hỏi. Có lần, ra công viên giao lưu với chú người Nhật, đang nói nói, bị chú hôn một cái, thật phản cảm, về cắt liên lạc luôn.

Tất cả những ước mơ nếu có tiền, có điều kiện nói gì nữa. Đằng này, tiền bạc không có, điều kiện càng không. Đi về quê mượn tiền của một người chị làm giám đốc, chị ơi, chị cho em mượn 1,5 triệu em học 1 khoá tiếng Nhật này để được em sẽ bắt cơ hội mới, chị không có em ơi. Cuộc đời mình đi mượn tiền cho sự học còn vật vả, huống hồ chi mượn đi làm gì khác.

Nhưng chính những cái không có đó, cho mình động lực ghê gớm. Máu lên tới não, quyết tâm có thể bóp nát trái bưởi luôn. Mình lao vào tự học, được sự giúp đỡ của nhiều anh chị gần xa mình cũng hoàn thành xong đề tài: Nhịp cầu bất động sản giữa Việt Nam và Nhật Bản. Sau đó nộp thẳng vào trường đại học bên Nhật, không ngờ thầy cô cho mình lịch phỏng vấn ở khách sạn Bông Sen ở quận 1.

Đến nơi phỏng vấn, gặp thầy cô nói chuyện, thầy và cô hai người liên tục hỏi, tại sao yêu thích tiếng Nhật, tại sao muốn đi Nhật, và rất nhiều câu hỏi khác. Mình nhớ trả lời rất tự tin: Tôi muốn tương lai là cầu nối đầu tư, tư vấn giữa hai thị trường Bất động sản Việt Nam và Nhật Bản. Năm đó tôi làm bất động sản hơn 1 năm.

Có niềm tin vào nghề môi giới, kết hợp với ngoại ngữ mình sẽ chinh phục được ước mơ cao hơn, tương lai rộng mở hơn. Sau buổi phỏng vấn cũng gần 1 tháng sau thầy cô gửi email thông báo kết quả. Với đề tài này mình có thể đi qua Nhật học và phát triển đề tài này để học master. Vấn đề chi phí, học phí cũng được ưu đãi rất nhiều. Chỉ còn một vấn đề thời gian mình phải cân nhắc đó là: Qua Nhật thời gian đầu tiền đâu sống? Kế tiếp, mình đi rồi ai sẽ lo cho gia đình đây?

Nghĩ một tuần trong vật vả, đi không vẹn chữ hiếu, ba mẹ sống không biết được bao lâu, gia đình đang nợ nần chồng chất, hoàn cảnh bi đát. Ở lại giấc mơ chinh phục đã chạm được rồi, cơ hội ngay trước mắt. Phải làm sao đây?

Mình khóc cạn nỗi lòng, chạy chiếc xe máy Trung Quốc đi ngắm đường phố Sài Gòn, đường cùng, hết biết nghĩ sao, mình dừng xe ở công viên, mua mấy tờ vé số. Đặt niềm tin vào đó, biết đâu chiều nay trúng, thì đi có số tiền để lại, nếu không trúng thì thôi vậy. Từ bỏ cơ hội lớn đầu tiên trong cuộc đời.

Sau đó mình bỏ tiếng Nhật luôn. Với mình tiếng Nhật là niềm đau đâu đó còn một xíu động lại trong tim. Có liên quan đến rất nhiều tình yêu mãnh liệt, từ tình yêu nhỏ sinh ra tình yêu to, yêu đất nước con người, yêu mọi thứ chỉ cần có liên quan đến yếu tố Nhật Bản.

Chương đầu tiên về miền đất mơ ước – Nhật Bản đã đóng lại. Nhưng không ngờ cũng từ đó mà ra tên Kona ngày nay.

Mình đặt tên Kona vì mình rất yêu thích bộ phim Một Lít Nước Mắt, đây là bộ phim lấy không biết bao nhiêu giọt nước mắt về đêm, khóc ước khăn là có thật. Trong phim có 10 ca khúc, mỗi một phân đoạn nào đó sẽ có một ca khúc được lồng vào. Trong đó ca khúc Kona Yuki (Bột tuyết) là ca khúc được vang lên đa phần ngay phân đoạn gây cấn nhất của 2 diễn viên chính. Hay dữ lắm. Nhớ mãi!!! Thích ca khúc đó và trong lúc không biết đặt tên gì, mình nghĩ ngay đến từ KONA.

……..

Qua câu chuyên của Linh Kona mình muốn truyền đi ba thông điệp:

(1) Có ước mơ hãy nỗ lực hết sức bằng tất cả những gì bạn có, chiến và chinh phục. Nếu đã chạm tới mà không đón nhận được hãy xem như chưa có duyên. Cánh cửa đóng lại, hàng trăm cánh cửa khác sẽ mở ra với những người có bản lĩnh, ý chí và quyết tâm.

(2) Mượn tiền ai mà họ không cho, đừng ghét họ. Hãy cảm ơn họ đã cho bạn biết tự ái là gì để từ đó cho bạn năng lượng và động lực gấp trăm lần để bạn mạnh mẽ hơn, làm được nhiều hơn, nhiều hơn như thế nữa. Hãy chờ đấy!!! Tôi sẽ tiếp tục chinh phục. Never give up!

(3) Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường.